首页 > 诗文 > 哀王孙 > 拼音版

《哀王孙》拼音版

唐代吕宗健

āiwángsūn--zōngjiàn

jǐngjiāngshìshàngchēfēnfēnjǐngjiāngjiāngshànghūnjiānjiāngxiāngwánghóuxíngréntīngāiwángsūn

zhūjiāwángxiāotiáozhīāchuǎnghānjiāozhuīzhānshèchéngtiānnèiméishānhuǒshāo

shìnánxiàhuángjīntáishǒuwǎntiānjìnggòuāijiāérjiāngzuǒzǒujìnānwèilóngkāi

róngrénhānshuìkuàngnǎidēngbǎowèishǐgōngwǎngzhènwángshíshìquèyīngxiónglèi

tiānxīnjuànmíngyóuwèizhèngtǒngliùshíjiāozhèngshìěrshíbiànjǐntóngyáochàngchūcǎoérzhǎngěr

qǐngyīngzhōngtóng廿niànlíngxióngxīnzuòzhōngliútiānzizhàojìnbàimíngguāngzhǐchǐtiānyánhuān

hènzhènpèiqīngyòngshātuóxìngchénwénxīnsuānchéngǎnēnjuāngān

chénxīnshìguócúnwángchénshēnwǎngzhènxiānxiáguānshēngzēngtàishīliángzhì使shǐliùjūnxīndǎnhán

wéiyángjiāngnánnánchànggōngdìngérzǒuxiǎnnéngqiějiāngjīnshàliǎngdǎo

liùshīmǐn广guǎngjiānshàngzuìchénzhāotǎojiāngjūnsānchǐliùchénjiūhuánzhíshīláng

gèngchuánjiānggānhuīcéngxiàngguózhūlǎoshǒuréntóutóuchèngláigòngjīnsānshí

shíbīngshìzònghéngzhúxiánwěikuīchóngmíngguāfēngyáojīngpèiyǐngjīnjiāoshuǐzhènshēng

xiānnánjīngběijīngfānzhǔzhǐwàngzhōngxìngtiānshēngduìtóuliánghuàfèngjuéchéngbīngkōngzǒng

běnláifānzhǔhàozhībīngzhízuòhuámèngyántīnggānjiāngjūnwǎngzhéjiāngqīngshàdòng

běiláizhūjūnfēijiāngérjiānzhītòngjiǎzhézhìnéngzhǎnzǒng

wángxiànliùsānjūnchùzhāolièshìqióngjièjīngzhōulánfēibāng

lánguódōngyòudōngshānpiàntiāntōngjiāngjūncóngtiānshàngxiàérbìnzhěmiànzǒufēng

鹿jǐnshǔhànjiāzhuāngzhuānzichéngtóuzhènghóngyǒnghuáxiānshēngliàowèicǎoláizhūjīng

běizhìsāndiāonánláng

吕宗健简介

唐代·吕宗健的简介

吕宗健,福建南安人。字粹侯,清嘉庆年间(1796~1820)人士。博学工诗,著作甚富。惜稿多失传,惟〈哀王孙〉一首脍炙人口。

...〔 ► 吕宗健的诗(1篇)